Di sản ông cha để lại rất quý bởi hàm chứa nhiều giá trị về lịch sử văn hóa, kiến trúc nghệ thuật và kỹ thuật xây dựng. Do thời gian, khí hậu, chiến tranh tàn phá đã làm di tích bị hư hại, xuống cấp, thậm chí chỉ còn phế tích nên cần thiết phải bảo tồn, tu bổ, phục hồi các giá trị đó một cách khoa học nhất. Công tác trùng tu vẫn nhất quán bảo tồn, tu bổ phục hồi nguyên gốc, lấy công nghệ truyền thống của cha ông để lại là chính, nhưng không phải vì vậy mà hoàn toàn không áp dụng kỹ thuật mới vào quá trình trùng tu công trình di tích.
Phần lớn các di tích hư hỏng đều được bảo quản cấp thiết bằng các biện pháp chống dột, chống sập, chống mối mọt, chống cây cỏ xâm thực, gia cố và thay thế các bộ phận bị hư hỏng, phục hồi hoàn toàn công trình. Các tiến bộ KHCN được áp dụng trực tiếp vào công tác trùng tu đều chung mục đích xử lý triệt để các nguy cơ trên và bảo đảm ngăn ngừa sự xuống cấp của công trình một cách hiệu quả nhất.
Vấn đề quan trọng là áp dụng phương pháp kỹ thuật mới thế nào để bảo vệ công trình bền vững hơn trước sự tác động của con người, côn trùng, khí hậu và thời gian. Nếu việc bảo tồn di tích chỉ đơn giản là cố gắng trùng tu công trình hoàn toàn như xưa, không có những tác động kỹ thuật cho phép để hạn chế rủi ro thì đó lại là sự vô trách nhiệm.

Kích đẩy tường thành của lầu Tứ Phương Vô Sự
Đồng Văn – baothuathienhue



